Thứ Ba, 11 tháng 10, 2016

1 cái áo khoác Penny Black :p

Hôm nay sáng sớm là 8 độ C, lạnh, lại thêm gió nữa! cho con đi học xong mình quay về ăn mặc lại đàng hoàng rồi đến trường nốt. (Cho nó đi học thì mặc quần thể thao, áo phông rồi áo khoác cho nhanh cho lẹ). 
Mặc chiếc áo con bạn cho mà khoái lắm, vì áo đẹp quá đi! Nhưng có lẽ chỉ nên mặc thể loại áo Trench coat này khi đi bộ mà thôi, chứ đạp xe thì lạnh quá, đau hết cả da thịt! :( Con bạn mình có 1 con bạn khác, và con kia thì hình như là chúa mua sắm hay sao mà thấy nó cứ mỗi 1 mùa là lại thải ra 1 đống quần áo. mà quần áo mới tinh nha, mà quần áo hiệu mới gọi là đáng sợ nha. May sao con đó có size cỡ mình, có chân nó dài hơn mình xíu thôi, hahahha!! Hôm nọ mình qua nhà con bạn mình, nó bảo "ê, con A nó vất đi 1 đống đồ, tao thấy đẹp và hợp mày lắm, nên tao lấy về cho mày", lật ra, 1 cái trech coat đẹp tàn bạo, sờ vào mềm mịn, ko bị sờn sách, 1 đường chỉ cũng ko. lật ra thì biết ngay là làm từ len dạ hèn gì áo to mà nhẹ, lại ấm, và mịn như thế, lật cái hiệu ra thì Penny Black, choáng quạ! (Penny Black là 1 hiệu thuộc cty mẹ Max Mara của Ý), ai mình ko biết, nhưng với mình thì mình ko thể bỏ tiền ra mua 1 cái áo đắt tiền như vậy, sau này có công việc, tích cóp dc thì mới may ra, chứ bây giờ, mình còn ko "nghĩ" đến việc mua nữa là! Chính ra mình ko ham mê hiệu cho lắm, nghĩa là có ai cho thì khoái lắm lắm, nhưng ko có cũng ko sao, và càng ko có ý định nhịn ăn, nhịn mặc để mua 1 cái hiệu rồi suốt ngày cung cúc giữ gìn, chăm nó còn hơn chăm cái mặt mình! :p Thua thôi! :p Mình thích hiệu, đầu tiên là chất lượng, mình để ý những hiệu to bự, xịn thì cách cắt rất ôm dáng, mặc vô cái cứ như đo ni đóng giày cho mình, chả xê dịch tý nào, áo dáng ôm thì mặc vào vừa vặn, đẹp, ôm sát ra đúng tinh thần cái áo, chứ hiệu xèng áo nhìn thì thế, mặc vào thì khác! :( Chất liệu , đường chỉ thì ko bàn nha. Hiệu xèng đường chỉ rất gớm, giặt 1 lần thì thôi, vất luôn! hiệu Benetton mình mê hiện tại cũng chất lượng giảm sụt, nhiều khi nhìn đường khâu của nó mà mình bỏ xuống luôn, ko thèm nhìn kiểu luôn! xấu quá! :( Những chiếc áo khoác, thì những áo hiệu đẹp, đứng người, nhìn vào sang quá là sang má ơi, hic!!! 

Kể tiếp vụ nó cho đồ nha, lôi ra 1 cái áo khoang jeans đẹp ko còn gì đẹp hơn của Patrizia Pepe (1 hiệu Ý mà mình mê lắm, mê dã man, sau này có job, đây sẽ là hiệu "lên đời" của mình! hahaha!! ko mắc như Max Mara hay Gucci đâu, nhưng cũng ko rẻ như Benetton hay sisley. áo này chất lượng, đường cắt, design cực kỳ đẹp, mà giá cả thì mình thấy phù hợp với chất lượng, những thứ hi end nhiều khi trả tiền cho cái "nhãn hiệu" nhưng hiệu này, mình thấy trả đúng những gì mình nhận dc về chất lượng, và hình ảnh của nhãn hàng cũng positive, cũng đẹp, cũng có hình ảnh tốt. :D năm ngoái, cũng chính con này cho mình 1 cái áo khoác jeans màu trắng của Patrizia Pepe, đẹp lém. Mặc vô tự tin hẳn ra, vì thấy áo vừa với mình, che cái cần che, khoe cái cần khoe! hahaha!! giờ nó cho thêm cái jeans bạc phết, lủng mấy lỗ đẹp gì đâu mà nó đẹp! hic hic!! :D Gặp cái jeans này mình mê đắm, mê lắm, mà chưa tìm dc cái nào ra hồn. Mà tìm dc cái "ra hồn" thì đắt nên vẫn keo, ko muốn xì tiền ra! :p 

Xong sau đó nó còn cho nhiều quần áo nữa, à à, có 1 cái cardigan đẹp ko từ nào diễn tả, mới toanh, chắc nó mặc có 1 lần, hiệu Miss 60 của Ý, bằng wool, màu xanh biển ombra, giàng ơi, ta nói, ôm ghì cái cardigan đó ko dứt ra à! :p hị hị!! rõ là đàn bà! phù phiếm quá! xôi thịt quá, mỗi những thứ "rẻ rúng, cứ tiền là mua được" mà đã làm cho ham mê, hạnh phúc lắm thay! :p Nhưng thôi kệ, đã từng trải qua giai đoạn, cả tiền, cả phù phiếm cũng chả mang lại dc cho nàng nụ cười, thì việc "rẻ rúng" thế này, vẫn mang 1 tinh thần chấp nhận dc! :p 

Còn nhiều cái nữa, nhưng mình thấy ok thì lấy, chứ cũng ko kiểm tra hiệu nữa. :p 

giặt giũ, ủi iếc xong hết, 1 hôm, mặc cái váy jeans kia, loay hoay gài cái nút thấy trên nút có ghi chữ Max mara, lật cái lưng ra soi thấy hiệu weekend Max Mara. hơ hơ!!!! :p Nhưng nói thiệt, thấy nó cũng bình thường thôi, hay chính ra, chả thấy đẹp đẽ hay xuất chúng gì! nếu là mình, mình sẽ ko mua item ý, vì nó chả mang lại dc cái gì từ số tiền quá lớn phải trả kia! :p 

Được cái là những thứ đẹp đẽ hay hớm kia, nếu ko lật lưng áo ra mà coi sẽ ko biết nó là hiệu gì. ;D May quá! mình rất dị những thứ đồ hiệu ghi logo rõ to chà bá, mắt kính logo to cộ, túi cũng thế, quần áo, khăn mà có logo như thể "tôi đang mặc Armani đấy nhé" thì chào thôi! Nhìn quê lắm!!! Nhìn "new money" giàu mới phất, nhìn như vừa được xóa đói giảm nghèo lắm! :p 

------------------------------------------------
Hôm nay học môn lịch sử điện ảnh. trên lý thuyết học có 30h trong học kỳ này, mà bắt nguoi ta  học thấy mịe 8 tiếng/1 tuần, chắc chết! MÀ trong đó 2 tiếng là dc coi phim, theo chỉ tiêu, bọn mình phải coi đủ 8 phim. VÀ tất cả đều của Stephen Spielberg, nói thiệt, ko mê chú này! nên có bao giờ coi film của chú đâu! Ngay cả kinh điển như ET hay Jurasic Park cũng ko coi! Nên nghĩ sao bắt mình chịu trận 8 phim của chú. hụ hụ!! khóc tiếng Mán! :( Ko, ko coi!! hôm nay 2 tiếng lý thuyết, 2 tiếng "thực hành" là ngồi coi phim. Mình lủi về! :p Tụi kia thì nó mê, nên môn này tụi nó học nhiều điên đảo (vì dc chọn môn đó mà), hôm nay học mà ngồi cả ra hành lang rạp chiếu phim! À quên, bọn mình học trong rạp chiếu phim nha! Cho môn này thì đúng như cá gặp nước, ghế em ái, to đùng, mua 1 bịch bắp popcorn, 1 ly rượu đỏ rồi là quất 2 tiếng"học" phê dã man! Nghĩ thôi cũng chải nước dãi muốn chạy đi học rồi phải ko các bửi thân iu??? hố hố!! :p 

Cô giáo nói nhanh, thông tin thì nhiều, móa, mình với 2 thằng ngồi cạnh chép muốn gãi cái tay! cứ thi thoảng tụi nó duỗi duỗi cái tay cho khỏi bị chuột rút là biết sao rồi héng! 

Nói tới văn học mỹ, nhiều khi tui nghĩ có lẽ tui sẽ ko ham hố phân tích nhân vật 1 cách "professional" như giáo sư, vì nó quá chán, máy móc, chán lắm! mình thích phân tích 1 cách spontaneous, cảm nhận 1 cách tự nhiên và vô thức. Hic! đang học tới phần narrative of Douglass Frederick - 1 quyển tự truyện cũng như tuyên chiến với chế độ nô lệ của Mỹ những năm 1800. có 1 câu "we are not allowed to ask" (chúng tôi ko được phép hỏi), nguyên văn nó chỉ có thế thôi, có thế thôi! mình nghĩ vậy đó! hahaha!! MÀ cô hỏi Tại sao ở đây ông ta dùng kiểu câu passive? Mình nghĩ trong đầu "thì ổng nghĩ sao ghi vậy" hahahahha!! :p 
cái trong 1 ngữ cảnh khác, câu nói kiểu "đến bây giờ, khi nghĩ lại, nỗi đau lại lăn dài trên má của mình" , ý là ổng khóc! vậy heng! Cái cô hỏi "ý gì trong cây này??" thì là ổng khóc! - "tôi biết, nhưng ngụ ý sâu xa hơn? các bạn có thấy Doglass nhân vật trong truyện, vá douglass - người viết tại thời điểm này là 1 , và nỗi đau vẫn còn đó, vẫn còn ở đây, thời hiện tại, khi ông ta viết, nghĩa là nô lệ vẫn còn, ông ta muốn nói với đọc giả rằng nô lệ vẫn là nỗi đau, chứ nó chưa chấm dứt". --> Nàng chỉ còn biết câm nín mà ngồi chép học máo. hahahah!! 

Thôi, em hẹn cô, em sẽ lại đu theo cô trong những năm học tới. :D Suy nghĩ nếu ko có job chắc học tiếp, cái ko có job, học tiếp nữa. Cái may mắn sao dc cái bằng tiếng sỉ, người ta hỏi lý do gì cô học cao vậy? - "Dạ, tại thất nghiệp quá ko có gì làm, cùng quẩn sanh nông nổi thôi" :p Xỉu! :p 

------------------
Chỉ tính viết về cái áo khoác Penny Black, mà sao ghi gì dài dữ vậy?? hic! 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét