Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

Hôm nay tâm trạng vui vẻ, làm list nhạc tiếng Việt trên Youtube để nghe (mình toàn nghe nhạc trên youtube, thực sự tiện quá đi, nên đòi chồng mua cái speakers nào mà nghe dc nhạc từ youtube hay smartphone, và treo mỗi phòng 1 cái loa để nghe cho sướng. Mình nghe nhạc suốt ngày, khi nào có ở nhà là có nhạc, Quậy bây h cũng giống mẹ, ở nhà là bật nhạc. Nhạc bà thích là nhạc giáng sinh. hahah!! bà nội bảo "trời ơi, giờ này mà nhạc giáng sinh gì?" mình nói "thích thì cứ nghe thôi à, ko có rule gì hết á" :) ) Nghe mấy bài hồi xưa hay nghe như bờ bến lạ của Cẩm ly hay giấc mơ có thật của Lệ Quyên, nhớ VN khủng khiếp. Mỗi lần nghe nhạc Việt thì nhớ Sài Gòn ko chịu dc, lòng buồn quá, ở xứ người đâu có sung sướng gì, mà mình là ko phải lo nghĩ quá nhiều về cơm áo gạo tiền (hay nói chính ra là ko thèm nghĩ! hahah!!), Việt Nam đủ thứ phức tạp hơn, mà ko hiểu sao vẫn mê Sài Gòn quá, chắc tại có nhiều người thương ở đó, ko đành lòng quay lưng bước đi! :( 

Nên thôi, ko nên nghe nhạc VN nhiều. :( 
-----------------------------

Lần đầu tiên trong cuộc đời làm bánh trung thu, vỏ bánh khô, nhân khô, hihi!! thôi cũng kệ, tự làm mà, lại có cái tật sợ mập, sợ empty calorie nên cho ít dầu, đậu xanh dùng loại nguyên hạt ko cà vỏ. :) ăn thì vẫn ngon nhe! :) ko dc đẹp, nhưng chấp nhận! :) Làm chủ yếu cho con gái biết trung thu là cái gì. Cho bọn bạn bè nhà quê biết bây giờ ở Châu Á là tết trung thu :) Kêu con bạn thân "chiều nay qua nhà tao lấy bánh nha, dù chưa chắc mày thích, nhưng cứ qua lấy đi! :p 

Bánh trung thu trà xanh trứng muối :) 




----------------------------
hôm qua tính dạy con gái tiếng Việt, bắt đầu bằng danh từ đi, thay vì chứ đó tiếng Anh thì nói tiếng Việt. đưa nó trái đào, nói "Quậy, this is a ..." đứng đó tắc tị vì quên mịa nó trái đào gọi là cái gì lúc đó :( Bẽ mặt quá! nó ăn nhồm nhoàm rồi mới nhớ ra "à, trái đào, trái đào đó!" nó đang ăn nên cũng ko thể nhắc lại, vừa nhai vừa "ừ ừ mamma" :( Không phải là mình quên tiếng Việt (mình ko biết người khác ở 20-30 năm ở xứ người có quên ko, chứ mình nghĩ mình sống ở đây 100 năm chắc cũng ko bao giờ quên), mà là mình nói với nó tiếng Anh, nên khi nói, tiếng Anh luôn luôn đến 1 cách tự nhiên, và tiếng Việt thì đứng hàng thứ 3, vì mình xài tiếng Anh, tiếng Ý, sau đó mới tiếng Việt. Ko biết mấy anh chị khác có bị giống em Thy ko nhỉ?? 

Túm lại hôm qua bài học vỡ lòng tiếng Việt bị bể dĩa! :( Nhưng sẽ cố, cố chêm tiếng Việt nhiều hơn cho con. 5 tuổi, nói tiếng Anh rành rồi, giải thích giỏi, từ vựng cũng giỏi, câu có đôi khi trúc trắc dịch từ tiếng Ý sang, nhưng mẹ sửa thường xuyên nên dần dần cũng ko bị sai nhiều, ngữ pháp cũng giỏi, và dùng mẫu câu điều kiện If ngữ pháp cũng giỏi. Ngoài ra cách con dùng từ, câu rất điêu luyện, chứng tỏ con thật sự làm chủ ngôn ngữ, rất flexible, dùng nhiều mẫu câu rất tốt (dù mẹ ko nghĩ là mẹ dạy?? hay có lẽ do nói thường xuyên và nó coi phim nên tự học cũng nên). Thấy tiếng anh ổn ổn rồi thì mẹ chêm tiếng Việt cho con. Nếu sau này con 10 tuổi, gặp bạn bè thân của mẹ mà nói dc tiếng Việt đơn giản tầm 10-15 phút ko trở ngại thì mẹ thành công, mẹ tự trao huy chương bà mẹ Việt Nam anh hùng cho bản thân! :p Cũng cố, ko co con dc gì ngoài vốn tự có và tự học. sau này muốn giàu thì tự cày, muốn hạnh phúc thì tự tìm, mẹ chỉ có thể giúp con đến vậy thôi. :) Anh M nhà chị P nói "Thy Thy ơi, em chỉ 1 mình nói tiếng anh mà bé Quậy Quậy nói tốt như vậy là giỏi lắm". lòng nở hoa bung xòe luôn, cũng nhờ những comment này mà mình cố gắng, hoàn thiện bản thân để dạy con tốt  hơn. :) 

---------------------------
Tối qua bận làm bánh trung thu, nói con gái "mẹ ko kể chuyện cho con ngủ dc - việc này ngày nào mình cũng làm - để mẹ làm bánh xong, mẹ qua hun con nha, con cứ ngủ trước đi." Sau 15 phút, cho bánh vô lò rồi chạy qua, thấy vừa ôm hổ bông vừa lim dim chờ mẹ, thương lắm, người dài và to rồi mà sao em vẫn còn rất nhỏ trong mắt mẹ. Kể chuyện xong, xoa lưng cho mấy cái rồi là con gái ngủ tít mù. :) 

5 năm trời, tối nào cũng kể chuyện cho con nghe, hay chính ra là "chế" truyện, truyện con chó pimpa và ... những cuộc phiêu lưu tự chế, thông thường Pimpa hay du lịch đến VN :D Như dịp trung thu thì pimpa bay máy bay đến VN để ăn bánh trung thu và uống trà. :) Nên Quậy Quậy tò mò muốn ăn bánh trung thu. :p Mình chế truyện dựa trên tinh thần Doraemon, cái gì cũng có thể xảy ra, như đồng hồ thì biết nói, mặt trăng, gió, và sao cũng biết nói, Pimpa dc làm tất cả những gì bạn ấy thích. :) Với mamma, trí tưởng tượng ko rào cản sẽ giúp con think out of the box , ko đi vào những lối mòn suy nghĩ, giúp con tự tin làm những gì mình muốn. :) 

---------------------------------
1 lần con về buồn buồn nói "Quậy vẽ tranh này mà bạn bảo xấu, coon bảo đẹp, nó bảo xấu nên con quýnh nó" hahhaha!! trời ơi. Mamma nói "sao con lại đánh bạn, ko dc đánh trừ khi nó đánh mình trước chứ!" :p "ko dc làm thế nữa nhé, con mà làm thế, sau này bạn ko chơi với con nữa đâu" - "dạ, mamma"- "mỗi người 1 ý kiến mà, ai ai cũng khác nhau, họ thích cài này, ko thích cái kia, con cũng vậy mà, bạn ko thích kệ bạn, con bảo con thích là dc thôi mà" Sau đó mình nhìn tranh con gái, và comment "cái màu này con mix mấy màu với nhau đúng ko? rất là sáng tạo, mamma thích! cái cánh bướm này con làm 3 cái lận hả? đẹp quá, mamma chưa thấy con bướm thế này bao giờ" hahahha! :p Cũng cố dùng từ, câu nhiều kiểu, và khen 1 cách chỉn chu, chi tiết, vừa giúp con học từ vựng, mẫu câu, vừa giúp con biết mình có quan tâm rất nhiều, vừa giúp con hiểu con giỏi vì sáng tạo để mà còn biết khoản nào để cố gắng chứ ko phải "giỏi" khơi khơi, có lẽ mình đã từng viết 1 bài cách khen con, và mình vẫn giữ vững lập trường này! :) 

Bài dài quá, bây giờ mình gym rồi ăn trưa đây! :D Tý nữa đi ra vườn trồng cây nữa! :) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét