Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2016

giàu

stock-footage-conceptual-three-dimensional-typographical-animation-of-the-poor-being-crushed-by-the-rich-highMình và anh xã sống với nhau cũng gần 8 năm nay, văn hóa khác biệt cỡ nào thì cũng đã "kha khá" hiểu, thế mà có đôi khi nói chuyện vẫn trớt quớt. Hôm nọ, mình bảo chồng rằng "anh này, báo đăng có con bé kia nhà "rất giàu", nó lái xe hơi đi học..." chưa kịp nói hết câu "ông chủ" cắt mình "giàu thì cần quái gì lái xe? nó ko có tài xế à??" Khổ thân!! bởi!! tôi sống trong thời bao cấp đi lên, ăn nước mắm đi chân đất nên tôi đâu thể nào "đua" được với cái sự giàu ở xứ Ý. ;( Hèn gì bị "ông chủ" đạp đổ ngay cái tính từ "giàu". Mình sống ở An Nam gần 21 năm, xuất thân gia đình chả gianh dá gì hết, lao động bình thường, sau này đi làm nghiên cứu thị trường, gặp rất nhiều tầng lớp và bọn mình định nghĩa bằng category A, B, C, D. suy ra mình đã gặp được rất nhiều tầng lớp trong xã hội VN, kéo dài từ bắc chí nam. nên mình thấy mình cũng đâu thuộc kiểu ngồi 1 chỗ đoán mò đâu! ;( Này nhé, coi như trên phương diện cá nhân, mình thấy nhà giàu 2 đời, nghĩa là đời bố đi nước ngoài làm ăn véo veo, đời con cũng đi học nước ngoài, đi du học, đi du lịch nước ngoài (ko tính nước nào nhé, cứ bảo đi được 3 châu lục đi!) là đã giàu, còn giàu nứt vách, giàu như chị Thu Minh thì là giàu nhờ chồng ko tính. Riêng với việc giàu 2 đời như mình nói kia là giàu rồi. Còn tầng lớp trí thức khá giả là giàu 1 đời nghĩa là mới kiếm dc tiền, mới phất thì mình chưa gọi là giàu mà mình cho rằng tiềm năng giàu. :) tại sao mình dùng khái niệm giàu "theo đời 1, đời 2, đời 3" để định nghĩa cái giàu?? Vì cái này rất quan trọng các bạn ạ, nếu bạn nói chuyện với giàu đời thứ 2 thì sẽ khác với giàu đời thứ 3, thứ 4, thứ 5. Và rất tiếc, tại VN mình chưa dc dịp nói chuyện với ai đời thứ 3 cả. nên mình ko thể nói gì dc. Riêng sự khác biệt giữa giàu mới phất và giàu 2 đời thì mình nhận thấy người mới phất , đặc biệt là vừa kiếm dc tiền do buôn bán, ko qua trường lớp thì độ Exposed còn khá thấp, nghĩa là vẫn còn "quê" , ví như với họ, chỉ cần xài 1 chai dầu gội Loreal thì họ đã cho là "wow wow", chỉ cần dùng 1 vài cái áo hiệu thường nhưng Ở NƯỚC NGOÀI GỬI VỀ, MUA VỀ thì họ đã khá tự hào. riêng đời 2 thì những việc này họ cho là rất bình thường, và tâm cao của họ là đi du lịch nước ngoài, mua những hiệu to bự hơn. tuy nhiên, điểm chung vẫn là CÁCH HÀNH XỬ của 2 kiểu này ko có sự khác biệt lớn lao, so với những gì mình dc thấy tại Ý. Vậy đó, bây giờ mình sẽ kể về nước ý để mọi người hiểu tại sao chồng mình bĩu môi bảo "cái con bé lái xe hơi..." kia thì giàu gì! haha!! TẠi Ý theo mình thấy, đọc báo và xem TV thì nếu bạn vẫn phải đi làm hàng ngày 8 tiếng, 12 tiếng thì dù cho có mua được máy bay riêng cũng vẫn bị gọi là dân lao động và ko giàu. ;) Mà thông thường, những kẻ giàu thật chúng nó chả phải đi làm, hơ hơ!! đau quá!! :D ngoài ra, nhà giàu thật thì không chỉ có xe hạng xịn, đặt mua theo sở thích, chọn da cho ghế theo yêu cầu blah blah, ... ko chỉ có tài xế riêng mà tài xế cũng phải như người mẫu mặt đẹp như 1 bức tượng la mã, body hoành tráng 6 múi và mặc suit của armani để đi làm cơ. hơ hơ!! Nhìn thấy tài xế như thế thì khỏi tưởng tượng "chủ" còn đến cỡ nào, ặc ặc. ấy là những người giàu mình thấy được trên con phố chuyên bán hàng hiệu bậc nhất siêu sang tại Rome. Riêng 1 lần, mình xem 1 phóng sự về dòng họ FIAT (Fiat là cty mẹ, năm ngoái đổi thành Fiat Chrysler), Fiat là 1 cty chuyên sản xuất xe hơi, và ko chỉ có mỗi 1 brand fiat, thật ra, fiat còn nắm giữ các brand xe to bự tại Ý như: alfaromeo, Lancia và cả Ferrari. CEO của Fiat là con mấy đời của người tạo ra thương hiệu, và khi họ phỏng vấn 1 trong những thế hệ mới nhất của họ tộc này thì mình cảm nhận dc sự khác biệc rất rất lớn giữa họ với các tầng lớp khác. Đầu tiên là accent, nói tiếng Ý trôi chảy nhưng hơi lơ lớ, chuyển qua tiếng Anh cực kỳ trôi chảy nhưng cũng lớ, và bà ta nói dc hơn 4 thứ tiếng, các bạn biết tại sao bà ta có thể nói dc nhiều thứ tiếng trôi chảy và khó nhận biệt accent ko ? vì từ bé đã dc sống khắp nơi trên thế giới đó ạ. haha!! ;D sợ quá đi thoai!! ngoài ra antonation rất vừa phải, ko quá cao, ko quá thấp, vận tốc nói rất chậm, rất khoan thai từ tốn, manner y nhưng những công chúa hoàng tử trong cung điện mấy chục thế hệ giàu có. :D Đấy là gọi là giàu ạ. oạch! và đấy là lý do cái chữ "giàu" thật là khó dùng trong nhiều trường hợp. :) PS: và dỹ nhiên, đây là 1 cái nhìn rất chủ quan của mình, và chỉ nói lên sự khác biệt trong suy nghĩ, và những gì mình đã thấy ko mang tính bao quát và chung nhất. :) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét